Sinh ra trong gia đình truyền đời mẫu máu võ thuật, Nguyễn Trần Duy Nhất đã đổ mồ hôi, thậm chí cả máu để tiến tới vinh quang võ đài. Cao thủ muay Thái này đã làm điều đó như thế nào?
Trận thắng KO đối thủ người Nhật và Malaysia ở giải đấu võ thuật to châu Á One Championship 2019 đánh dấu chặng đường mới trên võ đài nhiều năm kinh nghiệm của võ sĩ muay Thái Nguyễn Trần Duy Nhất, đội tuyển muay Thái Việt Nam.
Lò võ Tấn Gia Quyền
Sự trở lại mạnh mẽ của cao thủ muay Thái tại Việt Nam được người mến mộ mong chờ hơn khi sắp tới Duy Nhất sẽ tham dự cuộc đấu đặc trưng với võ sĩ Rodtang Jitmuangnon người Thái Lan, nhà vô địch của giải đấu danh giá châu Á One Championship.
Trước khi là "độc cô cầu bại", nhà vô địch liên tục 7 lần tại giải vô địch muay Thái quốc tế cùng nhiều giải bán chuyên và giỏi khác ở bộ môn muay Thái, Duy Nhất là con nhà giống nòi của một phái võ cổ truyền.
Duy Nhất là con thiết bị hai trong gia đình với "máu" võ thuật. Mẹ Duy Nhất - võ sĩ Minh Ánh Ngọc - cũng từng là 1 cao thủ võ tự do trong làng võ Việt trước năm 1975 với đa dạng trận thắng "knock out" đối thủ. "Mẹ giã từ nghiệp võ sau khi lập gia đình và có thêm bốn tấm "huy chương" là bốn đứa con vào thời khốn khó của võ thuật Việt sau năm 1975. Mẹ hay đùa chúng tôi trong các bữa cơm gia đình thời ấu thơ phải nhịn nhường nhau từng miếng thịt, miếng cá: Nhờ ý thức võ sĩ mà má đủ dũng cảm đẻ bốn đứa con giữa thời cơm đong gạo đếm này" - anh cười nhớ lại.
Duy Nhất là hậu duệ đời thiết bị tư của Lò Tấn, nay là Tấn Gia Quyền - một lò võ với tiếng lâu năm ở thức giấc Nghĩa Bình (Quảng Ngãi - Bình Định). Nhất tập võ cổ truyền từ bé và đến năm 14 tuổi bắt đầu thượng đài ở các giải đấu võ cổ truyền trong nước. Từ thời ông cố rồi ông nội Duy Nhất đều sống bằng nghề võ mang các võ đường có lúc lên tới hàng trăm võ sinh. Bây giờ, Duy Nhất tiếp tục mua võ nghiệp cho cuộc đời mình.
Bốn chị em Duy Nhất sinh ở Nha Trang, nơi ba má gặp nhau lúc thường xuyên đi giao đấu. Hồi ấy, mẹ Duy Nhất nức danh ở lò võ Lữ Gia của võ sư Minh Sang, em trai "võ vương" Minh Cảnh Đông Dương. Những lần ra Nha Trang rèn võ sinh, Minh Cảnh thấy cô học sinh nhỏ Minh Ánh Ngọc ở lò võ Lữ Gia ra đòn đánh mạnh mẽ, lanh lẹ phải đã nhận làm con nuôi.
"Võ vương" Minh Cảnh đưa con gái nuôi và các võ sinh ở lò võ Lữ Gia đi thi đấu từ miền Trung đến miền Tây, Sài Gòn, miền Đông Nam Bộ. Mẹ Duy Nhất nói hồi đó lò võ hàng trăm võ https://www.washingtonpost.com/newssearch/?query=muay thái sinh nam thì chỉ mang gần 10 người là con gái và buộc phải tập chung sở hữu nam, với khi phải giao tranh có nam để luyện thể lực, ý chí. Và dù má Duy Nhất là con gái, những sư huynh vẫn giao đấu không nương tay, nên đã lên đài là bắt buộc ghi nhớ: "Chiến đấu bất dung tình, dung tình bất chiến đấu".
"Cứ 4h sáng, võ sinh buộc phải thức dậy chạy bộ, đứng tấn, múa quyền, tập luyện cực kỳ khổ cực. Học võ là phải rèn ý chí, ko có ý chí, yêu thích thì không bao giờ theo nghiệp võ được" - má Duy Nhất kể. Cha Duy Nhất cũng luôn nhắc nhớ con cháu Lò Tấn truyền thống gia đình: Võ học là say mê và học hỏi. Lò Tấn của gia đình Duy Nhất được khai nghiệp từ đời ông cố Tấn Hoành vào thời Pháp thuộc.
Ông cố Duy Nhất sinh ở Quảng Ngãi, Lò Tấn ban đầu cũng ở đây. Ông vốn sinh ra trong gia đình tư sản hơi kém chất lượng nhưng lại mê học võ, bắt buộc đã bái thầy phổ biến võ sư nổi tiếng. Những sư phụ trước tiên của ông cố Duy Nhất đều là các võ sĩ nức tiếng giới võ thuật Việt trước 1975 như "võ vương" Minh Cảnh, quán quân quyền anh Đông Dương. Ngoài ra, ông còn học những võ sư Minh Trình ở Sài Gòn sở hữu đòn chỏ lật khét tiếng, "hùm xám" Hà Trọng Sơn ở Bình Định mang đòn đánh bật ngã đối thủ bằng "phá bệ" ác liệt.
Ở Nha Trang, ông cố Tấn Hoành cũng bái thầy võ sư Kim Sang sở hữu đòn chỏ lật, lái luôn khiến đối thủ hoảng sợ trên đấu đài. Sài Gòn thời ấy còn với võ sư Dương Văn Quang cũng về dạy võ cho ông có đòn phang ống khốc liệt.
Chính dòng máu võ thuật ấy làm Duy Nhất vừa kiêu hãnh vừa đam mê. Anh không nhớ rõ mình khởi đầu học võ từ lúc nào, chỉ nghe cha mẹ kể lại từ khi biết đứng, biết đi lẫm chẫm thì thế đứng yêu thích của Duy Nhất là… đứng tấn.
Giữ "máu lửa" võ thuật thời khó
Thời cha mẹ Duy Nhất còn là võ sĩ đấu đài tự do khắp nước, mỗi tháng với vài đấu Khám phá thêm đài giữa những võ đường. Ban đơn vị thường mời chừng 10 võ đường tham gia, mỗi võ đường cử 5-7 võ sĩ theo hạng cân để đi thi đấu. Võ sĩ thời đó được người dân mến mộ lắm. Ban đơn vị nhờ vé bán được cho khán nhái mà "bao" hết mức giá cho võ sĩ đi thi đấu. Đời sống võ thuật thời đó bởi vậy vô cùng sôi động, người ta đi coi đấu võ như coi hát, coi phim bây giờ. Võ sĩ sống được bằng chính ham mê của mình, chỉ ăn, tập và đi đánh đài cho đến ngày giải nghệ.
Năm 1999, Duy Nhất 10 tuổi, cha mẹ theo ông nội Tấn Diêu đi lập nghiệp ở Lâm Đồng. Đời sống khó khăn, cha mẹ Duy Nhất vừa giữ nghề võ bằng phương pháp chiêu sinh lò võ ở Cát Tiên vừa bươn chải mưu sinh nuôi bốn đứa con ăn học. Duy Nhất còn nhớ như in những ngày cha mẹ mình xoay đủ nghề kiếm sống. Mẹ thì đi học may quần áo, rồi bán cơm, phở, hủ tiếu ở gần 1 trường học. Cha vừa dạy ở lò võ vừa học thêm nghề may giày dép. Bản thân bốn chị em Duy Nhất cũng vừa đi học vừa phụ bố mẹ bán quán, trợ giảng ở võ đường.
Đôi lúc rảnh, mẹ Duy Nhất vẫn thường hàn huyên có các con về mê say của mình mà đầy luyến tiếc: "Hồi má tập luyện, điều kiện ko có, sân võ là nền đất, bao cát mua từ những tiệm may, họ tiêu dùng chiếc vải bỏ đi từ áo giáp, nhồi trấu, cát vào mà tập. Chứ thời đó lò nào mang cái bao da mà tập thì là cả một gia tài. Vậy mà võ thuật cổ truyền mình vẫn có bao nhiêu tiếng tăm được người ta mến mộ, nhớ mãi tới giờ".
Trong lò võ của gia đình, thầy u Duy Nhất vẫn còn giữ lại những cái găng tay tay thi đấu đã mục nát để khiến kỷ niệm. Và các kỷ vật từng đẫm mồ hôi, nói cả máu võ đài ấy đã phát triển thành vô cùng quý giá có Duy Nhất. Cùng sở hữu dòng máu võ thuật gia đình, Duy Nhất đã cháy bỏng mê say và dẻo dai vượt qua mọi khổ luyện để tiến dần tới vinh quang đãng sàn đấu...